Posts

BẠN ƠI !(Ngày 30-04)

Image
Tao về chiến địa năm xưa Tìm mày nhưng mãi vẫn chưa thấy mày Chỉ nghe sống lại những ngày Mưa bom bão đạn xéo giày quê hương Mày- tao giã biệt người thương Xếp nghiên bút lại, lên đường tòng quân Đêm rừng giá lạnh chung chăn Chia nhau khói thuốc, trở trăn chuyện đời: Mong khi chiến cuộc hết rồi Cùng xin cha mẹ cưới người mình yêu Chẳng mong bạc lắm, tiền nhiều Chỉ mong hầu hạ sớm chiều thân sinh! Ấy nhưng bom đạn vô tình: Tao quăng một nửa thân mình nơi đây Còn mày chết chẳng thấy thây 😢 Dở dang ước nguyện về xây cuộc đời! Chiến tranh kết thúc lâu rồi Tao nay cũng đã da mồi, tóc râm Mẹ mày vẫn mấy chục năm Thâu đêm không ngủ chỉ nằm ngóng tin Dẫu rằng biết đã hy sinh Chỉ mong đón cốt con mình về chăm 😢 . Hôm nay tao trở lại thăm Bạn ơi hãy chỉ chỗ nằm cho tao Mẹ mày chỉ mỗi ước ao Được ôm mày trước lúc vào cõi mê! Chỉ đi! Tao dẫn mày về Về mà gặp Mẹ với quê hương mình!

Lời gọi bên sông

Image
Lời gọi bên sông (xin mượn bài thơ thay nén hương lòng, kính dâng hương hồn các "anh chị" nhân ngày 27/7) Đò lên Thạch Hãn ơi... chèo nhẹ Đáy sông còn đó bạn tôi nằm Có tuổi hai mươi thành sóng nước Vỗ yên bờ, mãi mãi ngàn năm Lê Bá Dương Từ năm 1976, năm nào anh Lê Bá Dương cũng về Quảng Trị thăm viếng đồng đội đã hy sinh. Năm 1987, như mọi năm, Lê Bá Dương về lại Quảng Trị, vào chợ mua hoa. Trước đây anh chỉ hái hoa dại, hoa rừng. Năm 87, lần đầu tiên anh mua hoa ở chợ. Xuống sát mép sông Thạch Hãn anh gặp một bà thuyền chài. Anh bảo: - Mệ cho con đi thuyền dọc sông một vài tiếng, hết bao tiền con trả. Bà cụ đồng ý 8 ngàn đồng một tiếng. Anh ngồi thuyền thả hoa trên sông, nước mắt nhạt nhòa. Bà cụ không nói gì, nhìn anh thả hoa và lặng lẽ chèo đều đặn. 4 tiếng sau, anh bảo 8 ngàn/1 giờ, 4 giờ con trả mệ 50 ngàn. Bà cụ quỳ xuống, khóc nói: - Mi làm rứa sao mệ dám lấy tiền của mi! Chào mẹ, anh lên bờ, ngồi bó gối nhìn dòng sông. Hoa vừa thả dập dờn trôi...

TRÒ “ĐẠO THI” CỦA TỤI THI NHÂN TÀU

Image
Trong kho tàng văn học An Nam, có một dòng văn học cao sang, tuyệt 108 cái vời, nhưng ít được biết tới, là thơ văn chữ Hán. Vì ít được quan tâm nên thơ chữ Hán của An Nam đã bị lũ thi nhân Đại Hán ăn cắp từ lâu, nhưng ta cứ làm lơ để mặc chúng khai thác. Thớt này nhằm đòi công đạo, lấy lại bản quyền một số bài thơ của ta đã bị Tàu ăn cắp trắng trợn. ✌️ ✌️ ✌️ ✌️ ✌️ ✌️ ✌️ ✌️ ✌️ ✌️ ✌️ ✌️ ✌️ ✌️ ✌️ 1- THƠ HAI CON NGỖNG CỦA ĐỖ PHÁP THUẬN Thiền sư Pháp Thuận (914-990) là quốc sư đầu tiên của An Nam. Nổi tiếng học rộng thơ hay, lại có tài kinh bang tế thế, sư tham chính và được Lê Hoàn trọng vọng, giao cho việc soạn thảo văn thư. Công lao lớn nhất của sư là đã làm sứ Tàu phải bái phục sát háng. Đó là chuyện xảy ra vào năm 987, được ghi nhận bởi “Đại Việt Sử ký Toàn thư” (Kỷ nhà Lê - Đại Hành hoàng đế): “Nhà Tống lại sai Lý Giác sang. Khi Giác đến chùa Sách Giang, vua sai pháp sư tên là Thuận, giả làm người coi sông ra đón. Giác rất thích nói chuyện văn thơ. Lúc ấy nhân có hai con ng...

“Ngài chơi với ai mà không biết một áng văn nào của nước Việt?”

Image
Có một câu chuyện thể hiện niềm kiêu hãnh của người Việt đã được Giáo sư Trần Văn Khê kể lại nhiều lần cho các học trò của mình, và cũng được ông ghi lại trong cuốn hồi ký, kể về cuộc tranh luận bên lề buổi sinh hoạt của Hội Truyền bá Tanka Nhật Bản tại Paris vào năm 1964…                                                  Cố giáo sư Trần Văn Khê  Tham dự buổi sinh hoạt này hầu hết là người Nhật và Pháp, duy chỉ có Giáo sư là người Việt. Diễn giả hôm ấy là một cựu Đề đốc Thủy sư người Pháp. Ông khởi đầu buổi nói chuyện như thế này: “Thưa quý vị, tôi là Thủy sư đề đốc, đã sống ở Việt Nam 20 năm mà không thấy một áng văn nào đáng kể. Nhưng khi sang nước Nhật, chỉ trong vòng một, hai năm mà tôi đã thấy cả một rừng văn học. Và trong khu rừng ấy, trong đó Tanka là một đóa hoa tuyệt đẹp. Trong thơ Tanka, chỉ cần nói một ngọn núi, một con sông mà tả được bao...

Hoa Đào biên viễn

Image
Năm năm trước,  Đào Tuấn , bạn thân xơ, người mà cư dân mạng vừa rồi định làm gỏi vì câu nói bất cẩn liên quan đến cô hoa hậu, cầm cái thẻ nhà báo vứt lên bàn, một hành động nhằm xác định trước chấm dứt sự nghiệp của mình, xách ba lô cùng Mai Thanh Hải, con ma biên giới hải đảo của làng báo, cũng là bạn thân xơ, lên biên giới phía Bắc của tổ quốc. Và đúng ngày này 4 năm trước, một sự kiện hi hữu của báo chí đã xảy ra, loạt bài về chiến tranh biên giới, một đề tài cực kì nhạy cảm thời kì đó, với tiêu đề "Hoa Đào biên viễn" gồm 3 kì, của tác giả Đào Tuấn, được xuất bản gần như cùng một thời điểm trên báo điện tử Một Thế giới, và cũng ngay sau đó bị rút xuống bởi sức ép từ các nơi. Xơ đăng lại loạt bài "Hoa Đào biên viễn" dưới đây như một lời nhắc về một giai đoạn lịch sử đau thương mà hào hùng của dân tộc này. ---***--- Bài 1: Biên giới, Hồi ức 35 năm Tháng 2 năm nay, những cây đào Tổng Chúp, Hưng Đạo, Cao Bằng bỗng dưng đỏ loét trong cái nắng trái mùa....